Sáng tác thơ: Sông Bung nơi anh (Lê Đắc Linh – CTCP Phú Thạnh Mỹ)
SÔNG BUNG NƠI ANH
Anh ơi !
Em hỏi anh trong đường đời gian khó,
Sao anh lại chọn làm người lính Sông Bung ?
Giữa vùng núi xanh, mây trắng trập trùng
Làm thủy điện, có gì vui ? Anh chọn ?
Em à !
Đúng là cuộc đời nhiều gian khó thật,
Sông Bung xa xôi như góc bể, chân trời.
Xa vợ, xa con, xa chốn thị thành,
Xa quê hương, xa vòng tay bè bạn.
Nhưng em ơi !
Sông Bung nơi anh ấp áp tình người,
Tình huynh đệ chan hòa tình đồng nghiệp,
Tình anh em lẫn trong tình đồng chí,
Tình bạn tình bè lẫn vào máu trong tim.
Nơi đây !
Đất Sông Bung ở chân trời góc bể
Như dòng máu nóng tuôn tràn trong cơ thể
Như đất mẹ, nguồn sinh cho trần thế
Đem đến tương lại, hạnh phúc khắp mọi miền.
Em biết không !
Ba mươi sáu anh em một nhà như máu thịt
Ăn chung, ngủ chung, làm việc cũng chung
Dù người Nam, người Bắc, người Trung
Trái gió trở trời sớm khuya sát cánh.
Bọn anh!
Đứa Quế Sơn, người Thăng Bình, Tiên Phước
Kẻ Duy Xuyên, cũng có đứa Điện Bàn
Thèn Đại Lộc, rồi Hiệp Đức yêu thương
Gần Đà Nẵng, quê xa người Quảng Trị.
Đông vui vậy đó nhưng cùng chung ý chí
Ngăn con sông, thắp sáng khắp mọi nơi
Dù mồ hôi có đổ, dù giọt máu có rơi
Bọn anh cũng quyết tâm trở thành người lính
Không phải nơi đảo xa, biển trời hay biên giới
Cấp nguồn năng lượng nơi em đặt chân tới
Bảo vệ an ninh hệ thống điện quốc gia.
Nhìn lại !
Mọi thứ nơi anh còn trăm ngàn vất vả
Công việc bọn anh chẳng bao giờ dễ cả
Tuổi trẻ xông pha sương gió khắp mọi miền
Vì nhiệm vụ, vì tổ quốc thiêng liêng
Sống cuộc đời đáng vai người thợ điện
Đơn giản vì !
Anh chính là lính thủy điện SÔNG BUNG.
Sông Bung 4A-11 năm đầy, ngày 16/6/2014-16/6/2025
Lê Đắc Linh